Ngực nàng đầy đặn áp sát cánh tay Lý Hạo, mềm mại như mây bông, một bàn tay còn lại nhẹ nhàng gõ lên trán Lý Hạo, nói: “Ta sớm nên nghĩ đến, ngươi nắm giữ Tam Bất Hủ Cực Cảnh, khi tu thành Cực Cảnh, nếu ngươi chịu mạo hiểm, có thể mượn cơ hội này chặt đứt huyết mạch, tạo hình lại thân thể, cho nên hương vị của ngươi mới thay đổi, đúng không?”
Lý Hạo ngây người nửa ngày, mới từ từ thích ứng, đối phương chính là tiểu bạch hồ năm đó hắn nhặt được.
Hắn ngẩn người nói: “Ngươi… Ngươi không phải giống Phong Lão sao?”
Nữ tử cười hì hì một tiếng, nói: “Cũng gần giống như vậy, nhưng ta còn quanh co hơn hắn, ta là chuyển thế đến nhân gian, trở thành Hồ Chủ Thanh Khâu Sơn, ai ngờ gặp phải ngoài ý muốn ngã xuống, một tia nguyên thần lại chuyển thế thành tiểu bạch hồ.”
Lý Hạo bừng tỉnh, nói: “Cho nên về sau ngươi đột nhiên biến mất, là đến Cửu Thiên thế giới này, ký ức kiếp trước thức tỉnh?”