Luyện hai phần này, trọn vẹn tiêu hao một đêm.
Tần Mệnh hô hấp rất nhiều khí lạnh, không thể không ngồi xếp bằng điều trị.
Sau khi phần thứ ba phần thứ tư đưa vào trong cơ thể Đồng Hân, thân thể của nàng rốt cục cũng ‘Tan băng’ trên diện tích lớn, khôi phục một chút sức sống, cũng có hô hấp. Y phục đã hòa tan, ướt sũng kề sát ngay trên thân thể, phác họa ra dáng người hoàn mỹ thon dài.
Tần Mệnh ôm lấy nàng ngồi xuống, đem phần thứ ăn vào, tiếp tục đưa vào trong cơ thể Đồng Hân. Vì để tránh cho Đồng Hân sau khi tỉnh lại xấu hổ, hắn muốn tận lực tăng thêm tốc độ.
Nhưng mà, sợ điều gì sẽ gặp điều đó, tại lúc này, Đồng Hân ý thức thời gian dần dần khôi phục, cũng mở mắt ra, mới đầu còn tưởng rằng nằm mơ, có một nam tử đang ôm lấy thân thể của nàng, hôn lấy môi của nàng, nàng vẫn là cảm giác vô cùng lạnh, không tự chủ được ôm chặt hắn.