Bá Đao vậy mà ông ông loong coong phát ra âm thanh, ở trong tay Tần Mệnh run rẩy rất nhỏ, một cỗ khí thế phóng đãng không gì sánh kịp từ bên trong đao thể khuếch tán, vọt lên trận trận gió mạnh, thổi bay lấy lá khô đá vụn dưới chân mọi người. Bá Đao giống như bị lực lượng nào đó tỉnh lại, tiếng kim loại ông ông như là ai đó hò hét, hoặc như là đag=ng triệu hoán.
Bang!!
Bá Đao vậy mà sống sờ sờ chấn mở tay của Tần Mệnh, bộc phát ra cường quang ngút trời, lơ lửng đến phía trên to lớn khô lâu, đao khí mãnh liệt như là hào quang sáng chói, bao phủ nó, hắc khí trong đầu lâu khô lâu bắt đầu khởi động, biểu hiện ra hắn kích động, khung xương trắng tuyết đều giống như lay động rất nhỏ.
Bọn hắn kinh ngạc nhìn một màn này.
Tần Mệnh đều kinh ngạc, cái này không phải hấp dẫn, đây rõ ràng là cộng minh.