Sau chuyện ngày đó, nàng liên tục mười ngày nằm ác mộng, mỗi ngày trong đêm đều tỉnh giấc trong tiếng thét lên, ban ngày đều cảm giác toàn thân rét run, như là gặp ma, mấy lần đều muốn sụp đổ, còn ma xui quỷ khiến đi đến bên hồ muốn tự vẫn. Nhưng nàng đúng là vẫn còn gắng gượng qua đến, nàng chưa từng chịu qua loại này ủy khuất cùng khi nhục, phát động rất nhiều lần dũng khí vượt qua sợ hãi, muốn tìm Ôn Dương hưng sư vấn tội, muốn cho Lục Nghiêu trả giá thật nhiều. Vì động viên cho mình, nàng đều mời người trong nhà tới, còn mạnh hơn mạnh mẽ yêu cầu đến một Thánh Võ, chấn áp Ôn gia, hung hăng mà thu thập cái tên hỗn đản Lục Nghiêu không biết sống chết kia.
Tất cả mọi người cảm thấy không đúng, như thế nào?
- Ôn Dương! Lợi hại a, đều dám khi dễ muội muội ta!
Kiều Hoành Đạt mặt âm trầm, đi về hướng Ôn Dương. Mặc dù Kiều Vũ Hi không có nói rõ đã xảy ra chuyện gì, nhưng sắc mặt hỏng bét cùng trong lời nói của nàng vẫn có thể cảm nhận được nàng bị ủy khuất, lại còn là ủy khuất lớn! Người có thể làm cho Kiều Vũ Hi chịu ủy khuất, ngoại trừ Ôn Dương lại nghĩ không ra kẻ thứ hai.
- Kiều Vũ Hi, ngươi lại muốn làm cái gì?