Nụ cười trên mặt Kỳ Nguyên Lăng nhạt dần, ta chẳng lẽ không xứng với ngươi? Dung mạo của ta, khí chất của ta, địa vị của ta, rõ ràng cùng ngươi xứng đôi.
Bốn đầu mãnh thú phát ra tiếng gào rú trầm thấp, uy nhiếp Nguyệt Tình cùng Bạch Hổ. Chúng đều đang cười lạnh, nữ tử này vậy mà còn giả vờ dè dặt, quá không biết tốt xấu, dùng thân phận chủ tử của chúng, vừa ý nàng là phúc phần của nàng. Tại Cổ Hải mênh mông này, bao nhiêu nữ tử mê thích chủ tử của chúng, bao nhiêu cường giả hi vọng kết giao với chủ tử của chúng.
Nguyệt Tình lại không đáp lời, lặng yên mà đứng ở trên không.
- Hoặc là, ngươi và ta đến cung điện ngồi một chút, hoặc là, ta mời ngươi đi ngồi một chút.
Kỳ Nguyên Lăng không muốn dùng mạnh, bất ngờ gặp gỡ tốt đẹp nên có một bắt đầu tốt đẹp, lại có cái quá trình tốt đẹp, sau đó có một kết cục xinh đẹp. Nếu như trộn lẫn lên bạo lực, thật sự là giết phong cảnh.