Tần Lam mơ mơ màng màng tỉnh lại, dí dỏm ở trong túi áo lăn qua lăn lại một lát, mới vui cười lấy úp sấp cổ áo, đôi mắt to đen lúng liếng vụt sáng vụng trộm nhìn ra bên ngoài.
Trước khi tiến vào Tru Thiên điện, Tần Mệnh đã nhiều lần nhắc nhở qua nàng, không được cho phép không thể ra đến, tiểu nha đầu còn rất nghe lời, không có gây chuyện.
- Để cho Tần Lam mạo hiểm?
Tần Mệnh hiểu ý tứ của Bạch Tiểu Thuần, lại không có lạc quan như hắn.
Tiểu nha đầu này không phải thứ làm ta bớt lo, bây giờ còn nhỏ, không hiểu nặng nhẹ, cũng không hiểu nguy hiểm, để cho nàng ẩn vào trong địa lao đề phòng sâm nghiêm, hơi chút có một sai lầm, đừng nói nhìn Đồng Hân, nàng đều có thể kết giao bằng hữu cùng những thị vệ kia.