Ánh mắt Tần Mệnh cùng Đồng Ngôn đều theo ngón tay ngọc của Đồng Hân rơi vào trên một bức tranh minh hoạ, là một đóa Tiểu Hoa tươi mát, trông rất sống động, như là hoa tươi chân thật sinh trưởng ở phía trên. Bộ dáng thật sự rất giống hoa lan, nhưng nhụy hoa cũng không phải vàng nhạt, mà là màu xanh đen. Một đóa hoa thật tốt, bởi vì nhụy hoa u lam nhiều thêm vài phần cảm giác âm u.
Bên cạnh tranh minh hoạ viết hai hàng chữ —— Cửu Độ Táng Hồn Quỳ, một lần một hồn quy về!
Đồng Hân nói:
- Loại hoa này tồn tại ở trong truyền thuyết, đã hơn mười vạn năm không có lại xuất hiện qua, chúng có một tác dụng thần bí, chiêu hồn, trấn hồn, sau đó tạo hồn!
- Ta làm sao lại nghe đến mơ hồ.