Mã Đại Mãnh đi qua con đường quen thuộc, nhìn kiến trúc quen thuộc. Rời khỏi mười năm, lại về lại khởi điểm, cảm giác trong đó, chỉ có chính hắn yên lặng thưởng thức. Trên đường không ngừng có người đi qua, ánh mắt nhìn hắn đều rất lạ lẫm, nhưng khi thấp giọng nghị luận cũng đều giật mình, trong ánh mắt cũng nhiều chút hiếu kỳ cùng ngoài ý muốn.
- Không quen sao?
Đằng sau truyền đến tiếng nói đạm mạc.
Mã Đại Mãnh đứng lại, thanh âm lạ lẫm, dường như lại có vài phần quen thuộc mơ hồ.
- Không nhận ra?