Đông Hoàng Hạo Nguyên mẫn cảm chú ý tới thần sắc Đông Hoàng Minh Nguyệt biến hóa, vô ý thức nắm chặt đồ đằng trụ.
Đồ đằng trụ của hắn đã nhét vào Thủ Vọng Hải Ngạn, tìm là tìm không trở lại, cái này phải mang đi, huống chi còn là đồ đằng trụ của Đông Hoàng Lang Hoài, bất luận là từ trên ý nghĩa hay là trên uy lực, hắn đều quá cần.
Tần Mệnh tùy ý đi đi lại lại vài bước, không để lại dấu vết mà chặn ánh mắt Đông Hoàng Minh Nguyệt, nhắc nhở:
- Ta vẫn là đề nghị các ngươi điều tra nội ứng, người ngoài không có năng lực lớn như vậy, điều này hiển nhiên chính là mưu đồ đã lâu.
Đông Hoàng Minh Nguyệt lạnh lùng nói: