- Nói nhảm! Ta đường đường là vu nữ, sao lại là đánh chủ ý lên một tên tán tu như ngươi? Đừng quá xem mình là chuyện quan trọng. Ngươi bây giờ hối hận vẫn còn kịp, thả ta đi, còn trả bao tay hoàng kim cho ta, ta có thể cân nhắc chuyện cũ bỏ qua.
La Cẩn Huyên che chắn nơi ngực, nơi nàyvỡ ra mấy cái lỗ hổng lớn, gần như muốn tránh thoát đi ra, để cho nàng vừa thẹn vừa giận.
- Thả ngươi đi là không thể nào, ta cân nhắc đem ngươi giao cho Cổ Kiếm mộ.
La Cẩn Huyên lập tức khí huyết dâng lên, suýt chút nữa ngất đi:
- Ngươi rốt cuộc là ai? Bằng hữu của Cổ Kiếm Mộ?