Gã nam tử khôi vĩ cường thế có vết sẹo do đao chém, nhìn ánh mắt ưng xem sói vô cùng lạnh lùng nghiêm nghị, hắn là một tán tu danh khí rất thịnh tại Đông Hoàng Thiên Đình, có lấy cảnh giới Thiên Võ nhất trọng thiên, kết quả thời điểm đến Vạn Tuế Sơn ‘Lui về phía sau’ hơn mười năm, cảnh giới từ Thiên Võ Cảnh liên tục co rút lại đến Thánh Võ Cảnh bát trọng thiên. Tuy nhiên hắn có nội tình, có kinh nghiệm tiến vào Thiên Võ, cho nên rất nhanh liền đã tiếp nhận hiện thực, nhưng muốn khôi phục cảnh giới đầu tiên liền cần đủ linh quả cùng bảo dược, cho nên hắn theo dõi đám người Tần Dĩnh. Nơi này là Vạn Tuế Sơn, cũng không phải Thiên đình, hết thảy hết thảy đều dùng thực lực vi tôn, trước kia tất cả đều chỉ có thể giữ trong trí nhớ.
- Đừng để ý đến hắn!
Diệp Tiêu Tiêu lôi kéo Tần Dĩnh muốn rời khỏi, bọn hắn đoạt không được không gian giới chỉ, chỉ có thể nhịn cơn tức này, tận lực ít liên hệ cùng người khác.
- Nếu như linh quả không đủ, có thể tới tìm ta, linh quả cực phẩm muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Nam tử có vết sẹo cười hắc hắc, liếm liếm bờ môi, dán mắt vào Tần Dĩnh thướt tha: