- Ngươi không cần phải xen vào, nhanh đưa ta trở về.
Lâm Thừa Nghĩa căng thẳng nhìn loạn khắp nơi.
Cung phụng kia trong lòng kỳ quái, cũng có vài phần cảnh giác, trông coi Lâm Thừa Nghĩa bước nhanh rời khỏi.
Dương Đỉnh Phong vừa chạy tới nơi này, trước mặt lại đụng phải Lâm Thừa Nghĩa chạy ra, tuy nhiên hắn cũng không nhận ra vị hoàn khố công tử này, mà là mang theo nụ cười tươi đi đến chỗ các nữ tử đang ra nghênh đón.
- Vị gia này lần đầu tiên tới Hồng Hà cốc trấn chúng ta đi, là tới buông lỏng tìm thú vui, hay là đến tìm một chút kích tình kích thích hay sao?