Khương Chấn Vũ nhìn Hoàng Thiên Thành yên tĩnh giống như chết, trong tất cả gia tộc cũng còn có lực lượng rất mạnh, tối thiểu Thiên Võ đỉnh phong liền có một hai vị, Thiên Võ cửu trọng thiên đều có năm ba vị, những cảnh giới khác càng nhiều. Nếu như không xử lý thỏa đáng cỗ lực lượng này, rất có thể sẽ uy hiếp được bọn hắn.
Mỹ Đỗ Toa khẽ nhíu mày, nhìn bóng lưng của Tần Mệnh. Trong nội tâm nàng vẫn luôn có như vậy một loại tinh thần trọng nghĩa, tuyệt đối không hy vọng nhìn thấy Tần Mệnh giận dữ tàn sát hàng loạt dân chúng trong thành. Mặc dù Tần Mệnh là ở chỗ này nhận lấy dằn vặt, nhưng liên quan toàn bộ Hoàng Thiên Thành vẫn là khó có thể chấp nhận.
- Một hồi chấn nhiếp vậy là đủ, đừng cho người trong thiên hạ nhận định chàng chính là người như bọn họ nghĩ.
Xảy ra ngoài ý định, Nguyệt Tình nói nhẹ nhắc nhở Tần Mệnh. Hiện tại khắp thiên hạ cũng đã suy đoán Tần Mệnh là người thừa kế Thí Thiên Chiến Thần, là muốn nghênh chiến Thiên Đạo, chơi loạn thiên hạ. Nếu như hiện tại Tần Mệnh đồ sát Hoàng Thiên Thành, không khác gì tuyên cáo với thiên hạ, Tần Mệnh chính là một người tàn nhẫn vô độ như vậy, là một người điên cuồng không có nhân tính như vậy, sẽ đưa tới các loại công phẫn. Dù sao Hoàng Thiên Thành cũng đại biểu cho một đế quốc, càng có lượng lớn thế lực minh hữu, hôm nay tàn sát một tòa thành, ngày mai sẽ chiến lên trăm ngàn tòa thành vây quét Tần Mệnh.
Hôm nay giết nhân hoàng, loạn hoàng thành, mục đích là cứu người, hợp tình hợp lý, bất luận kẻ nào cũng không có lời nào để nói, cảm nhận được cũng chỉ là một phương bọn hắn đây cường đại. Nhưng nếu như sau đó lại tàn sát hàng loạt dân trong thành, tính chất liền trọn vẹn thay đổi.