Lại đang suy nghĩ cái gì? Chẳng lẽ còn thật có ý định rời khỏi à. Nàng đã từng là quỷ tướng Vu Điện, có thể nói là chứng kiến qua Tần Mệnh tại thời kì mới vào Cổ Hải, rất xuất sắc, có đảm phách, càng có chút liều lĩnh, nhưng nàng tuyệt đối không nghĩ tới thiếu niên đã từng vác lấy Hoang Thần Tam Xoa Kích chạy thục mạng đầy Cổ Hải vậy mà trong thời gian hai mươi năm ngắn ngủi đã trưởng thành đến tình trạng như thế, không chỉ trở thành Hoàng Võ trẻ tuổi nhất, càng trực tiếp tuyên chiến với thế lực đỉnh cấp hai thời đại, còn là lần lượt từ trong điên cuồng xông ra thành tích chói mắt khiến cho thế gian phải chú ý đến, trở thành người nguy hiểm nhất loạn võ và thiên đình.
Nếu như đây không phải truyền kỳ, nàng không biết ai còn có tư cách có thể gánh lên hai chữ này.
An Linh Tê nghĩ mãi mà không rõ Tần Mệnh là làm sao làm được, lại là làm sao đi đến một bước bây giờ này.
Nghị lực? Thiên phú? May mắn? Khẳng định không phải đơn giản là ‘Điên cuồng’ như bên ngoài thịnh truyền.
An Linh Tê lắc đầu, quay người muốn rời khỏi. Nam tử này quá phức tạp đi, ngay cả nữ tử như sư tôn đều bám vào bên cạnh của hắn, ngẫm lại đều có chút khó tin.