- Lam Lam!! Nhất định phải tìm đến hắn!
Tần Mệnh đã rất nhiều năm không có chật vật như vậy, hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng bây giờ lại hết cách với lão già kia, Thái Hư Mê Sào gì kia dường như tự thành thế giới, trọn vẹn cách ly cùng nơi này, trọn vẹn tìm không thấy.
Tần Lam lập tức xông vào hư không, Nguyệt Tình lại một tay ngăn cản nàng, chậm rãi lắc đầu. Mê sào lão gia hỏa kia khống chế quá bí hiểm, ngộ nhỡ cũng vây khốn Tần Lam thì sao? Đến lúc đó nếu như lão già kia chặt Tần Lam... tình cảnh hôm nay sẽ hoàn toàn không kiểm soát.
- Ồ? Không đi vào? Ta đều chuẩn bị xong xiềng xích, tiểu nha đầu đi vào chơi đùa a.
Lão nhân có chút tiếc nuối, đang ngóng trông tiểu nha đầu kia đi vào đây này, vừa hay dùng Thái Hư Mê Sào khống chế. Hắn không thể bắt sống được nữ tử của Tần Mệnh, nếu như có thể khống chế tiểu oa nhi kia, có lẽ có thể hoàn toàn bức điên Tần Mệnh.