- Không có? Không có khả năng a, Đạo Tôn rõ ràng đã nguyện ý trợ giúp chúng ta, giây phút quan trọng như vậy nàng nên ở chỗ kia.
- Ngươi đi qua xem, có lẽ sẽ có phát hiện.
Tần Mệnh rời khỏi Thiên Thu cung, đi đến không gian thông đạo nữ hoàng bố trí, chạy tới Vô Tướng đảo ở ngoài mấy ngàn dặm. Nhưng sau khi đến nơi này, thật đúng là không có cái gì, trời đất tối tăm, mặt biển bình tĩnh, phản chiếu lấy hào quang kỳ dị lập loè bên trong mây dầy cuồn cuộn, cả phiến hải vực mặc dù rực rỡ tươi đẹp nhiều vẻ, nhưng lại không có gì khác nhau so với nơi khác.
Tuy nhiên thời điểm Tần Mệnh đangmuốn rời khỏi, hải vực này dần dần nổi lên sương mù mỏng manh, cùng lúc dần dần trở nên dày đặc.
- Tần Mệnh, ngươi trở về.