- Trật tự không gian đã trong Vạn Tuế Sơn mấy chục vạn năm, còn là giao hòa cùng trật tự thời gian, chúng ta sao có thể nói khống chế liền khống chế? Vạn Tuế Sơn lúc đầu còn cứu vãn các vết nứt thời không, về sau trực tiếp vứt bỏ, khiến cho muôn đời thời không cứng lại, nói rõ bọn hắn đã không muốn lại can thiệp trận hoang cổ loạn cục này, hoặc là đã bất lực. Hơn nữa... Dù cho nữ hoàng đoạt đến trật tự không gian, đầu tiên là bắt đầu lĩnh ngộ từ áo nghĩa, sau đó từ trong tay Thiên Đạo đoạt lại trật tự, cho dù tạo nghệ không gian của nữ hoàng rất sâu, nhưng từ áo nghĩa diễn biến đến trật tự cũng cần phải có thời gian.
- Cho nên mới nói phải mạo hiểm!
Tần Mệnh nhìn Tinh Linh nữ hoàng, đây đúng là mạo hiểm, một khi Tinh Linh nữ hoàng gánh không được, liền có thể bị Thiên Đạo khống chế.
- Nếu như Thiên Đạo đã có ý thức thì sao, Vạn Tuế Sơn có thể sẽ là một cái bẫy!
Bạch Tiểu Thuần nói nhẹ, thanh âm không lớn, giọng điệu cũng rất thận trọng. Hắn hiện tại đã không lại đơn thuần tin tưởng Thiên Đạo chỉ là hệ thống trật tự gì đó, tối thiểu không hoàn toàn đúng, một khi Tần Mệnh xâm nhập Vạn Tuế Sơn, ắt sẽ kinh động Thiên Đạo, đến lúc đó Thiên Đạo sẽ cưỡng ép cầm trịch Vạn Tuế Sơn, chỗ đó ắt sẽ có một trận đại chiến.