Rất may mắn, hắn đã thành công! Hắn đã ngược dòng thời không, một lần nữa tìm được nàng!
Cơ hội thứ hai, hắn nhất định phải nắm chắc!
Ngón tay Tần Mệnh nhẹ nhàng lướt qua gương mặt Táng Hoa, làn da mịn màng, cảm giác ấm áp, lại khiến hắn nhớ tới thi thể lạnh như băng đang say ngủ trong Vĩnh Hằng Vương Cung. Trên mặt hắn lộ ra nụ cười, nhưng hai mắt lại dần dần mông lung, không ai có thể hiểu được tâm tình của hắn lúc này.
Hắn ở đây "sờ mó" rất hăng say, hai mắt Táng Hoa lại gần như muốn phun lửa, tên hỗn đản này lại dám trước mặt đệ tử của nàng, không kiêng nể gì mà khinh nhờn nàng. Nhưng toàn thân nàng hoàn toàn không thể động đậy, ngay cả linh lực cũng bị đông cứng trong kinh mạch.
Tất cả đệ tử trong khoang thuyền đều phẫn nộ muốn phát điên, nhưng không ai có thể phát ra tiếng động, chỉ có thể trừng mắt nhìn. Tên hỗn đản này là ai? Tên súc sinh này là ai? Dám khinh nhờn Điện chủ của bọn họ!