"A?" Lạc Khuynh Thành còn chưa hiểu, cây cối phía trước đã ầm ầm nứt vỡ, một con Ác Hùng cao mấy chục thước cuồng bạo xông lại, toàn thân nó như thiêu đốt Minh Hỏa rừng rực, dữ tợn xấu xí, móng vuốt sắc bén mãnh liệt cào xuống mặt đất. Trước hình thể cao ba bốn mươi mét của nó, mũi khoan năm thước do Tần Mệnh biến thành không đáng kể chút nào, thậm chí nó còn không nhìn thấy, móng vuốt sắc bén to lớn mãnh liệt vỗ xuống.
Phụt!
Nham Toản cắm thật sâu vào lợi trảo, máu tươi bắn tung toé, đâm thẳng vào xương vuốt.
Ác Hùng gầm lên đau đớn, mãnh liệt nâng lợi trảo lên, đang muốn cúi đầu nhìn xuống là thứ gì thì thú triều phía sau đã ầm ầm mãnh liệt xông đến.
"Rống!" Mười mấy con Cự Viên toàn thân quấn quanh ngân sắc quang mang, uy vũ hùng tráng, nhưng đầu lại là khô lâu, thiêu đốt lên um tùm hết khí, bọn chúng chạy như điên mà qua, đạp nát xương sống Ác Hùng, vọt lên trời cao, hướng về phía xa lao mạnh.