Mỗi một đường cong nhấp nhô, mỗi một đường nét đều tự nhiên và tuyệt mỹ như vậy.
Đôi chân nhỏ nhắn trắng nõn điểm nhẹ lên lớp sương mù, dáng đi nhẹ nhàng mà thanh nhã, thậm chí còn mang đến cho người ta một cảm giác mỹ cảm dễ chịu.
Nàng đi đến trước mặt Tần Mệnh, tò mò đánh giá hắn, đầu ngón tay mềm mại còn khẽ chạm vào "bộ lông" của hắn.
Tần Mệnh âm thầm lắc đầu, nữ tử này dường như từ khi sinh ra đã ở nơi này, không hiểu biết gì về thế giới bên ngoài, đối với mọi thứ đều tò mò. Ý thức của hắn không ngừng lan tỏa, tìm kiếm thế giới thần bí này, nơi này nếu đã tồn tại lâu như vậy, hẳn là sẽ có Âm Dương Vạn Giới Sơn bảo hộ, tìm được ấn ký đó, nói không chừng có thể đánh thức Thần Sơn.
Nữ tử chậm rãi đi vòng quanh Tần Mệnh, chạm vào chỗ này, nhìn vào chỗ kia, dường như chỗ nào cũng khác lạ.