Họ là những đứa con mà Lê Tiễn tự hào nhất, ca ca là Lê Kình Thương, muội muội là Lê Cẩn Hoa, cũng là tộc nhân ưu tú nhất thế hệ này.
"Phụ thân!" Lê Kình Thương và Lê Cẩn Hoa cung kính hành lễ.
Lê Tiễn lại như đang thần du thiên ngoại, trong tai chỉ có tiếng sấm sét vang dội không ngừng, trong tâm trí là Đại Thế Giới mà hắn luôn nhung nhớ.
Lê Kình Thương còn muốn lên tiếng gọi tiếp, nhưng bị Lê Cẩn Hoa lặng lẽ ngăn lại. Phụ thân rõ ràng đã qua tuổi đảm nhiệm tộc trưởng, đáng lẽ nên truyền lại vị trí cho Lê Kình Thương - Thiếu tộc trưởng được toàn tộc công nhận, nhưng người vẫn luôn nắm giữ quyền lực, không muốn rời đi. Bởi vì giao lại vị trí tộc trưởng đồng nghĩa với việc giao phó sinh mệnh của mình, người cần phải truyền Lôi Nguyên của mình cho Lê Kình Thương, giúp hắn trùng kích cảnh giới Hoàng Vũ đỉnh phong, còn người... Cần phải cô độc chết đi, để tránh tạo thêm áp lực cho không gian, uy hiếp sự tồn vong của cả tộc.
Đây là tổ huấn! Đời đời phải tuân thủ!