"Bọn họ vẫn không dám ra tay sao!" Tử Cẩm Thiên khẽ thở dài. Tình thế hiện tại vô cùng phức tạp, hơn nữa còn có chút vi diệu, Hắc Vu tộc không có sự trợ giúp của Hình Thiên Ma tộc, tuyệt đối không dám xông vào chiến trường, mà Hình Thiên Ma tộc lại bị tử địch là Thôn Thiên Ma tộc nhìn chằm chằm, một khi Hình Thiên Ma tộc ra tay lúc này, con Ma Kình kia sẽ lập tức quay đầu tấn công, đến lúc đó đừng nói là cứu Tần Mệnh, mà còn có thể cho Thôn Thiên Ma tộc cơ hội đánh trọng thương Hình Thiên Ma tộc.
"Tần Mệnh sắp xong đời rồi, chúng ta cũng tiêu đời rồi!" Tử Linh Điệp buồn bực, vất vả lắm mới có được cơ hội tốt để thể hiện bản thân như vậy, kết quả lại không làm được gì.
"Công chúa đừng quá sốt ruột, mục đích chúng ta đến đây vốn là để kiềm chế Hỗn Độn Tiên Vực, tránh cho càng nhiều cự long đến tiếp viện Trung Châu, giảm bớt áp lực cho Thương Khung Vực chúng ta. Chuyện của Tần Mệnh vừa vặn giúp chúng ta, mấy tháng nay, không có một con cự long nào đến tiếp viện Trung Châu cả." Tử Hán Phong an ủi Tử Linh Điệp.
"Tuy nói như vậy, nhưng ta vẫn hy vọng chúng ta có thể đánh một trận thật đã, để cho đám Long tộc cao ngạo kia thử sức mạnh của Luyện Long lô."
"Chờ xem sao, ta luôn cảm thấy người của Tần Mệnh sẽ xuất hiện."