Tám cái đầu khác cũng vây lại, nhìn chằm chằm vào quan tài đồng xanh trong miệng cái đầu kia: "Hắc Long? Ngươi lấy ở đâu ra vậy?"
"Tiên Vũ Hắc Long đang ngủ say ở Hỗn Độn Tiên Vực, Tần Mệnh bọn họ vừa mới chém hắn ở bên ngoài Thiên Nhãn, còn nóng hổi đấy, ăn nhanh đi." Lê Tịnh Hoa cũng có chút ghen tị, Tần Mệnh xem Cửu Anh như sủng vật mà nuôi dưỡng sao, nửa con Hắc Long kia hoàn toàn có thể chia cho phụ thân nàng, Tiêu Bất Phàm, Nguyên Ngự Long cùng các Hoàng Vũ đỉnh phong khác, nói không chừng có thể giúp bọn họ đột phá đến Tiên Vũ, vậy mà Tần Mệnh lại đưa hết cho Cửu Anh.
"Tiên Long?" Răng nanh sắc nhọn của Cửu Anh cắn mạnh, muốn cắn nát quan tài đồng xanh, kết quả răng rắc một tiếng, hai cái răng nanh bị gãy. Tám cái đầu khác lập tức hướng về phía Tần Mệnh, gầm lên: "Lừa ta à?"
Tần Diễm nhìn chằm chằm Cửu Anh, tính tình tên này thật nóng nảy, ta có chút hứng thú rồi đấy.
"Bây giờ chưa phải lúc ăn, rời khỏi đây trước đã."