Huyền Điểu kinh hãi, lập tức muốn bỏ chạy, nhưng Nguyên Thiên Quan phía trước gầm lên một tiếng, khí lãng sôi trào ngập trời, tạo thành một bức tranh cuộn khổng lồ và rực rỡ, mạnh mẽ cuốn lấy Huyền Điểu.
Ầm ầm!
Cây búa khổng lồ rơi xuống, nặng tựa ngàn vạn cân, kèm theo tử khí vô tận, âm lôi và huyết triều, ập xuống người Huyền Điểu.
Huyền Điểu kêu thảm thiết, lông vũ bay tán loạn, lao xuống mặt đất như tia chớp.
Nguyên Thiên Quan chiến ý sục sôi, tóc dài bay múa, hai tay vung mạnh, điều khiển bức tranh cuộn tấn công, tạo thành không gian bao la. Bên trong, núi sông tươi đẹp đột nhiên biến sắc, nước sông dâng trào, ngưng tụ thành kiếm sắc bén, núi cao sụp đổ, hóa thành cột chống trời, cây cối mọc lên từ mặt đất, đan xen thành xiềng xích vô tận, mặt đất cuồn cuộn, thổ khí hóa thành hung thú khổng lồ, nuốt chửng bầu trời.