Thế nhưng, sau một phen thăm dò mạo hiểm, Thiên Mạc tộc trưởng tuy rằng nhìn thấu cấm chú, quan sát Luân Hồi Đảo, nhưng ngoài Lục Đạo Luân Hồi Sơn nguy nga ra, lại không phát hiện ra điều gì khác thường, ngay cả dấu vết của thanh đồng quan cũng không có.
"Chỉ có cấm khu Thần Sơn ở chỗ sâu nhất là chưa thăm dò, những nơi khác đều đã kiểm tra." Thiên Mạc tộc trưởng nhắm hai mắt lại, không dám mạo hiểm nữa, áp chế suốt ba canh giờ đã sắp kinh động đến Thần Sơn, nếu còn tiếp tục, e rằng sẽ đánh thức Thần Sơn và Đại Đế, hậu quả lúc đó khó mà lường được.
"Trong cấm khu có Đế hồn của chúng ta, Lục Đạo Luân Hồi Sơn không thể nào ngông cuồng đến mức chôn thanh đồng quan ở đó, tạo ra truyền nhân."
"Rõ ràng Tần Mệnh đi ra từ Luân Hồi Đảo, vì sao chúng ta không tra được gì?"
"Tần Mệnh biết rõ chúng ta ở đây, có thể xông vào Luân Hồi Đảo, nhưng lại ung dung rời đi, chứng tỏ trong đó có thể đã không còn thanh đồng quan. Hơn nữa, Tần Mệnh tự mình đến đây, có thể là đã xóa sạch dấu vết bên trong rồi."