Mọi người gật đầu, chấp nhận sự sắp xếp của Tần Mệnh. Trước kia khao khát rời khỏi vạn giới, tham gia ác chiến, bây giờ lại mong có thể được nghỉ ngơi đôi chút, dù sao những trận chiến mà kẻ điên này mang đến quá nhiều, quá khủng khiếp. Nhất là trận chiến thủ vệ này, bọn họ đã hy sinh gần hai mươi vị Hoàng Vũ, hơn trăm vị Thiên Vũ, gần như mất đi một nửa lực lượng.
Những người đứng đây, có thể sống sót, ít nhiều đều có chút may mắn.
Lăng Tiêu Quốc chủ và những người khác nhìn Tần Mệnh với ánh mắt kỳ lạ, chỉ có bọn họ mới biết rõ cái gọi là biện pháp của Tần Mệnh là gì, cũng chỉ có bọn họ mới hiểu Tần Mệnh muốn dẫn mọi người đến nơi nào.
"Các ngươi hãy nghỉ ngơi cho tốt, nhiều nhất ba tháng, cũng có thể là hai tháng, nơi này sẽ bùng nổ cuộc chiến Tây Hoang lần thứ ba, sẽ càng điên cuồng, càng nguy hiểm, cũng sẽ có thêm nhiều người thương vong, nhưng ta đảm bảo đó là lần cuối cùng các ngươi ở đây."
Tiêu Bất Phàm nói: "Chúng ta không sợ chiến tranh, chỉ cần có hy vọng, dù phải trả giá bao nhiêu cũng đáng! Cho dù chết trận, chúng ta cũng không hối hận!"