Đồng Ngôn nhìn Tô Nghị một cái, đã hiểu rõ, một tên đến thuần phục quy hàng. Loại chuyện này đối với Tử Viêm Tộc mà nói quá bình thường rồi, mỗi ngày đều có vô số người muốn đi vào Tử Viêm Tộc, đạt được thưởng thức. Hắn đã nói như vậy đều bỏ qua, cũng không muốn ôm cái gì thị vệ ngoại nhân gì đó.
Tuy nhiên, Đồng Ngôn liếc mắt Tần Mệnh, một tiếng cười hô hô, chủ động gọi Tô Nghị:
- Cho ngươi một cơ hội, một câu, đả động ta.
Tô Nghị biết rõ cơ hội tới, lập tức nghiêm nghị, nghiêm túc hẳn hoi:
- Ba mươi sáu tuổi, Địa Võ bát trọng thiên đỉnh phong, ngưỡng mộ Tử Viêm, nguyện quên mình phục vụ hết lòng.