- Hắn chính là dỗ dành lừa gạt ngươi như vậy? Ngươi tin rồi? Đồng Hân, ngươi là tiểu cô nương mười mấy tuổi sao?
Giọng điệu Đồng Tuyền đột nhiên nghiêm khắc. Mỗi một ngoại tộc trước khi tham gia Thăng Long bảng đều dào dạt tin tưởng, ảo tưởng lấy đạp lên bả vai hải tộc, giết đến trước mười hạng đầu. Nhưng chỉ khi bọn hắn thật sự trèo lên tòa lôi đài kia, cảm nhận được hải tộc cường hãn, mới sẽ hiểu rõ lòng tin của mình buồn cười đến cỡ nào.
- Hắn nói... Hoặc là dùng thứ tự mười hạng đầu tới kết thân, hoặc là... Chết ở trên lôi đài Thăng Long bảng.
Đồng Hân vẫn là cúi đầu, không dám nhìn ánh mắt thất vọng của các trưởng bối đối với nàng.
- Chết? Hắn chết rồi, có thể đổi về trong sạch của ngươi? Nếu như tương lai ngươi lập gia thất, bị phát hiện không phải hoàn bích, Tử Viêm Tộc chúng ta bàn giao như thế nào? Giọng điệu một vị chiến tướng thủ vệ càng nghiêm khắc.