Đồng Tuyền ôm đầu kêu thảm thiết, tộc lão bên cạnh vừa muốn đụng vào nàng, lại bị nàng đột nhiên đẩy ra, mái tóc dài của Đồng Tuyền mất trật tự, chậm rãi ngẩng đầu, trong ánh mắt bò đầy tơ máu, đôi môi đỏ mọng của nàng run rẩy, sắc mặt tái nhợt, nhìn chằm chằm hai thân ảnh đang kịch chiến, nhớ ra rồi... Nhớ ra rồi...
- A...
Dược hiệu trong cơ thể Kỷ Trác Duyên hừng hực bùng cháy, sát thế của hắn càng thêm cường thịnh, cơ bắp cường kiện, áo giáp ánh trăng hộ thể, hắn vậy mà vòng động chiến kích, bổ ra lôi triều do Tần Mệnh phóng thích, chân đạp trăng tròn, bay thẳng lên trời, ở trên cao nhìn xuống Tần Mệnh không ngừng chém giết.
- Kim Diệu Loạn Lưu Quyền!
Tần Mệnh chỉ lên trời loạn kích, vô số nắm đấm bạo phát lên, cùng với tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc, nứt vỡ lấy tất cả cường quang, còn có lôi quyền đánh đến không trung, oanh tạc Kỷ Trác Duyên.