Thời điểm hắn đang nhìn quanh chiến trường, trong lúc vô tình chú ý tới mảnh ánh sáng độc lập phía dưới, là cường quang lục trọng phong ấn phát ra, ánh mắt vừa vặn chạm phải đôi mắt tràn đầy nước mắt bên trong kia, trong lòng run lên, cưỡng ép tránh đi.
Đồng Hân như là mất hồn phách, thất thần nhìn qua Hắc Phượng trong tinh thần, nhìn qua nam tử lạ lẫm lại quen thuộc bên trên kia, nhìn qua nữ tử phong hoa tuyệt đại bên cạnh hắn.
- Đó là Thanh Liên Vương của Thiên Vương Điện, thê tử... Tần Mệnh...
Đồng Tuyền đau lòng ôm lấy Đồng Hân, nàng đã điều tra qua Tần Mệnh, mặc dù không hiểu rõ được đầy đủ các mặt, nhưng cơ bản vẫn là hiểu được đôi chút.
Tần Mệnh, nợ tình khó trả, ngươi nợ Đồng Hân, ta dù đến chân trời góc biển đều sẽ đoạt lại.