- Thiếu gia, là ta! Ta là Tô Nghị!.
Tô Nghị chạy đến cạnh góc hàng rào, nắm chặt gông xiềng trong này, muốn mạnh mẽ phá vỡ.
- Ta nói cho ngài một tin tức tốt.
Đồng Ngôn chậm rãi ngồi xuống, tóc dài rối tung, mặt mũi tràn đầy dơ bẩn, con mắt bò đầy tơ máu, hắn lạnh buốt nhìn Tô Nghị, gần như không có một chút tình cảm nhân loại.
- Thiếu gia? Ngài có thể nghe được lời của ta nói không? Ta là tới cứu ngài, cơ hội báo thù của ngài đến rồi.