Tần Mệnh bỗng nhiên quay đầu, ánh mắt tập trung lão đầu chỗ Liên Sơn kia, cảnh giới... Cửu trọng thiên? Hắn lạnh lùng gào rú:
- Vô liêm sỉ, ngươi dám!!
Lão nhân mặt không biểu tình, đáy mắt lập loè cường quang yêu dị, giấy vàng nháy mắt ngút trời, ầm ầm dẫn bạo, một tờ giấy vàng tách ra lôi triều điên cuồng, cuồng bổ mà đi, một tờ phóng xuất ra năng lượng quang nhận, quét ngang trời cao, một tờ tức thì hóa thành sao băng đầy trời, bao phủ qua phiến không gian chỗ Nguyệt Tình. Một tờ giấy vàng tức thì hóa thành hư ảnh hình người, cưỡi mãnh thú, trong tay cầm đao lớn, như là tôn sát thần, phát ra tiếng rít gào khàn khàn sắc nhọn, vung mạnh đao bổ về phía Nguyệt Tình.
Nghìn cân treo sợi tóc, Tần Mệnh không để ý linh lực trong cơ thể thiếu thốn, điên cuồng phóng thích ra Thập Phương Tuyệt Ảnh, chặn đến trước mặt Nguyệt Tình.
Rầm rầm!