Ôn Dương tận lực bảo trì phong độ, nhưng trong giọng nói vẫn là không thể che hết xấu hổ.
Chu Thanh Thanh vừa nghe liền hiểu, Kiều Hoành Đạt tám phần là không có mời hắn, nàng dịu dàng cười khẽ, cũng không nhiều lời.
- Vị bằng hữu kia là...
Chu Thanh Thanh là vì Ôn Dương kích động thanh âm chú ý tới nơi này, nhưng đã đi tới là vì Tần Mệnh, đang nhìn đến Tần Mệnh trong nháy mắt đó, nàng vậy mà nhìn thấy rồi mảnh hỗn loạn đến to lớn giết chóc chiến trường.
- Bằng hữu của ta, Lục Nghiêu.