Tất cả thủ vệ tái nhợt sắc mặt, kinh hãi gần chết, bọn hắn thực sự tưởng tượng không nổi rốt cuộc là ai đang đỡ lấy hòn đảo, ai có thể nắm lên cả hòn đảo cực lớn như thế. Cứ như vậy vài phuát ngắn ngủi mà thôi, hòn đảo vậy mà sống sờ sờ phá mở tầng mây mênh mông, còn đang không ngừng bay lên.
Tại các nơi trên hòn đảo, tất cả kẻ tù tội đều mở mắt, kéo lấy thân thể mỏi mệt, giãy dụa đứng lên. Hòn đảo đang đong đưa, khe hở đang lan tràn, đụng chạm lấy chỗ lồng giam của bọn hắn, xé rách rất nhiều phong ấn cỡ nhỏ. Trong lòng của mỗi người đều lấp đầy oán hận, lại cũng đều bị dằn vặt vừa suy yếu vừa thống khổ, ánh mắt mê mang lại dại ra nhìn hết thảy mọi thứ đang phát sinh.
La Tất Đạt ở trên không lao vùn vụt, bốn phía xem xét căn cơ đại trận.
- Lũ tù phạm Tinh Tuyệt cổ đảo nghe đây!
Một thanh âm to lớn đến hùng hồn đột nhiên truyền khắp hòn đảo, như là vô số người đang hô hoán, hoặc như là cự thú đang gào thét, thanh âm lại là thông qua từng khe rãnh trong mặt đất truyền tới, quanh quẩn tại các nơi trên hòn đảo.