- Này, ngươi rất khó chịu a, ngươi như vậy, làm sao làm cho nữ hài tử vui, làm sao cưới thê tử? Ngươi cứ tiếp tục như vậy, nhà của ngươi muốn tuyệt hậu.
Đồng Phỉ đi lòng vòng quanh Bạch Tiểu Thuần, con mắt quay tròn kiếm lời, khóe môi nhếch lên nụ cười xấu xa, bỗng nhiên chụp lấy ngực Bạch Tiểu Thuần, dùng sức bóp một cái.
- Ồ, ngươi thật là nam tử a.
Bạch Tiểu Thuần dở khóc dở cười, nhưng vừa muốn há mồm, Đồng Phỉ một tay kéo lấy cổ áo của hắn ra hai bên, xoạt một tiếng, toàn bộ nửa người trên của Bạch Tiểu Thuần phơi ra, Đồng Phỉ vèo lẻn đến phía trước, con mắt sáng lên hưng phấn, nhưng nhìn lồng ngực bằng phẳng của Bạch Tiểu Thuần, thất vọng.
- Thật là nam tử.