- Hôm nay, nợ ta, đều bổ sung.
Yêu Nhi thổ khí như lan, dịu dàng cười khẽ, nàng nằm nghiêng trên giường dây mềm, phong thái uyển chuyển không gì sánh được như là đoàn lửa cháy bừng bừng nện vào con mắt Tần Mệnh, trong nháy mắt trêu chọc lên vô tận dậy sóng.
Giờ này khắc này, đã không cần nói nhiều cái gì, Tần Mệnh thâm tình mê say ngưng mắt nhìn lấy kiệt tác của ông trời.
- Yêu Nhi thuộc về chàng, tất cả đều là của chàng.
Ngắn gọn nỉ non, si ngốc nói cười, như là một ngọn hỏa diễm đốt lên cỏ khô mang dầu, lập tức hóa thành lửa cháy hừng hực bừng bừng, trong nháy mắt muốn đem người ta hóa thành khói bay.