Đi qua cả đêm luyện hóa, rốt cục Bạch Tiểu Thuần tại trước sáng sớm đã thêu xong Âm Dương Tú, hắn cũng mệt mỏi sức cùng lực kiệt, toàn thân suy yếu như là bệnh nặng một hồi.
Bạch Tiểu Thuần lấy ra Sinh Mệnh Thủy đã chuẩn bị tốt, đút cho Chung Ly Phi Tuyết cùng Mê Đồng Huyễn Điêu, trợ giúp bọn hắn mau chóng khôi phục khí sắc, ít nhất tại thời điểm nhìn thấy những người khác không bị người ta đơn giản mà nhìn ra sơ hở.
- Quản Vân Trọng, xin gặp thiên tử.
Quản Vân Trọng không đợi sắc trời hoàn toàn sáng, cũng bước đi tới tầng cao nhất, hô lớn về phía gian phòng của Chung Ly Phi Tuyết.
- Ngươi mấy tuổi?