- Ta rất ngạc nhiên, ngươi là dùng thủ đoạn gì tranh thủ đến danh ngạch?
Thạch Nhã Vi cùng Tần Mệnh đi trên núi rừng xanh hoá tiên uyển, một bên giới thiệu với hắn hoàn cảnh nơi này, giới thiệu người lui tới, một bên hỏi nghi vấn trong nội tâm nàng. Thanh danh Thạch Nhã Vi tại Tru Thiên điện không tầm thường, các đệ tử gặp phải đều chủ động vấn an nàng. Trong đó không thiếu ánh mắt mê luyến ngưỡng mộ vụng trộm quăng vào đến.
- Ta vì vận mệnh của mình mà tranh thủ, đây gọi là phương pháp, không gọi thủ đoạn.
- Một đám người lên núi, thông qua cố gắng của mình trèo lên đỉnh, đó gọi là phương pháp, đạp lên bả vai người khác trèo lên đỉnh, đó gọi là thủ đoạn.
Giọng điệu Thạch Nhã Vi hơi có vẻ nguội lạnh, nàng không hề ghen ghét Nghiêm Hâm đạt được thiên tử coi trọng, mà là cái sự coi trọng này đến quá đột ngột, gần như trong vòng một đêm, liền chọn lựa thành người tâm phúc. Nàng làm bạn với Chung Ly Phi Tuyết rất nhiều năm, biết rõ chủ tử mình khôn khéo cùng thủ đoạn, tuyệt đối không có khả năng đơn giản tin tưởng bất luận kẻ nào, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Chung Ly Phi Tuyết có thể ở trong Tru Thiên điện mở ra đường máu, từng bước một đi đến vị trí thiên tử.