Lông vũ màu trắng giật mình trước nguy hiểm đang lao đến, nháy mắt ‘Sôi trào’, như là đầu bạch điểu cực lớn giương cánh, chấn lên ánh sáng trắng ngập trời, cuốn động cuồn cuộn gió lớn, bạch điểu cực lớn, gáy to vòm trời, cực lực muốn tránh đi viên đá, nhưng mà viên đá mặc dù chỉ to tầm lòng bàn tay, nhưng lại tới như lôi đình vạn quân, trong nháy mắt đánh xuyên qua bạch điểu, một cỗ lực lượng núi cao nháy mắt tách ra, phá nát toàn bộ nó, rơi vãi lông trắng đầy trời.
Tuy nhiên giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, viên đá vẫn là nhận ra Bạch Tiểu Thuần cùng Chung Ly Phi Tuyết ở bên trong, cưỡng ép thu lực, vòng quanh oanh tới bọn hắn.
Viên đá là tránh được, nhưng gió lớn mạnh mẽ lại đem Bạch Tiểu Thuần cùng Chung Ly Phi Tuyết hung hăng mà tung bay đi ra ngoài, kình khí đập vào mặt suýt chút nữa làm vỡ nát tâm mạch của bọn hắn, bọn hắn như là lá khô trong gió bão, liên tục quay cuồng ở trên không trung trong tầng mây, miệng lớn ho ra máu.
- Tiểu Bạch?
Tần Mệnh kinh hỉ, lập tức vọt tới, bắt được Bạch Tiểu Thuần đang chuyển hướng.