Tần Mệnh thêm chút lửa, tiếp tục nói:
- Ngươi bây giờ có hai lựa chọn, thứ nhất, trước dằn vặt ta, giết ta, sau đó bế quan đột phá. Thứ hai, trước thử xem những biện pháp khác, nếu như thực không được, lại giết ta. Cái thứ nhất thoạt nhìn rất giải hận, nhưng mạng của ta chỉ có một, chết là chết, đến lúc đó vạn nhất Tâm Ma vẫn là vượt không qua thì thế nào? Ngươi còn đi đâu tìm ta! Chẳng phải là đời này đều muốn kẹt ở chỗ này ?
Ngươi có được Thất Nhạc Cấm Đảo, lại có Thiên Đạo truyền thừa, đứng ở Thánh Võ đỉnh phong chẳng phải là tiếc nuối?
Đương nhiên, ngươi là người vô cùng, tương lai ngày nào đó có khả năng tự mình vượt qua Tâm Ma, nhưng phảo tới khi nào? Mười năm... Hai mươi năm? Ngươi đợi được sao?
Có câu tục ngữ, giải linh còn tu thắt linh người, muốn độ qua tâm ma, còn phải dựa trợ giúp của ta?