Tần Mệnh xách cổ kiếm đi ở phía trước, không tùy tiện hành động, trước tiên dò xét tình huống, thăm dò tình huống rồi mới bỏ bọn họ ra.
Đám người Mộ Trình trao đổi ánh mắt, thoáng tụt lại phía sau mấy thước, để Tần Mệnh phía trước đánh đầu trận, nếu có chuyện ngoài ý muốn, để cho hắn chống đỡ.
- Ngươi làm sao làm được?
Yêu Nhi theo sát Tần Mệnh, dáng người nóng bỏng làm cho người ta suy nghĩ lung tung, đệ tử Thanh Vân tông đi theo phía sau nhịn không được nuốt nước bọt, nhưng Mộ Dung Xung bọn họ không dám nhìn lung tung, đã thấy qua nữ tử này tàn nhẫn, sẽ không có nửa điểm suy nghĩ không đáng kể gì đối với nàng.
- Làm cái gì?