Trưởng Công Chúa tính cách dịu dàng, tốt xấu gì cũng không có thất thố, nàng nhận ra thân phận cự thú sắt thép này, hẳn là theo như đồn đãi chiến thú thủ hộ của Tần Mệnh. Nhưng không thấy hắb đi theo vào a? Làm sao lại đột nhiên liền đứng ở chỗ này!
Yến Vạn Minh có lấy thân thể hùng tráng cao mười thước, con mắt sắc bén xuyên thấu vạn thước, đủ để nhìn xuống nửa cái trang viên, hắn đã sớm chú ý tới trận quát mắng đánh nhau xa xa, cũng nhìn thấy bọn người Ngu Thế Hùng đang cùng tới. Hắn không để ý đến Trưởng Công Chúa, lại vung ra chiến phủ khổng lồ đạt đến vạn cân, gánh ở trên vai, vốn là khí thế cuồng liệt càng có lực uy hiếp, dường như tùy thời muốn bạo lên, hủy diệt hết thảy trước mắt, hai mắt hắn sắc bén sáng ngời, lóe ra hàn quang, tập trung người tới xa xa.
Hắn làm sao lại cùng qua đến?
Trưởng Công Chúa trong lòng sốt ruột, muốn đi trấn an Tần Mệnh, nhưng vừa muốn đi đến đình viện, lại bị Yến Vạn Minh dịch một chân, ngăn ở bên ngoài.
- Tần Mệnh đang nghiên cứu chiếc mặt nạ kia, nhắc nhở qua không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy, là bất luận kẻ nào!