Vi Trường Không kinh ngạc cảm thấy không ổn, cỗ kiếm khí này không kém uy lực của tiên lôi vừa rồi, hắn cắn răng một cái, ánh mắt phiếm ngoan, ở giữa không trung lại mạnh mẽ xoay chuyển thân thể, khống chế thanh mang đầy trời đánh trả thân thể hắn, phốc, thanh mang va chạm thân thể hùng tráng của hắn, máu tươi đầm đìa, cường thế đánh bay hắn, hiểm lại càng hiểm tránh được kiếm triều nguy hiểm.
- Không hổ là người Bắc Vực dã man, phương thức chiến đấu đều lộ ra hung hăng.
- Rất hiệu quả, không phải sao?
- Đối với kẻ địch ngoan độc, đối với mình càng tàn nhẫn, mới có thể thắng được sinh tồn.
Các đệ tử thánh điện nhìn đến hưng phấn, tán thưởng thế công của Vi Trường Không. Có thể ở trong điện quang hỏa thạch làm ra quyết định hung ác như vậy, vẫn là hạ độc thủ với mình, tuyệt đối không phải ai cũng có thể làm được, điều này cần thiên chuy bách luyện chiến đấu, càng cần đủ hung hăng cùng dũng khí. Không tệ, rất không tệ, Mãng Vương phủ vẫn có chút tài nhân.