Tần Mệnh! Đồng Ngôn! Yêu Nhi!
Bọn hắn rõ ràng nhận ra ba người phía trước kia, mà tại lúc này, núi thấp đằng sau chậm rãi rạn nứt, đá vụn rơi xuống, hai luồng nhánh dây tráng kiện cưỡng ép chen chúc đi ra, bao vây lấy hai cái khí tức khủng bố cường hãn, theo thứ tự là Hỗn Thế Chiến Vương cùng Yến Vạn Minh, bọn hắn đạp trên nhánh dây chậm rãi bay lên không, chặn đứng đường lui của Đông Hoàng Thượng.
- Tần Mệnh! Chúng ta không oán không thù, vì sao tổn thương...
Đông Hoàng Thượng còn chưa nói xong, bị Tần Mệnh đưa tay cắt ngang:
- Đừng nói những lời nói nhảm ngay cả chính ngươi đều không tin này, ai cũng không phải người ngu! Trả lời vấn đề của ta, tại sao lại giám thị chúng ta!