Màu máu yêu dị trời đất, vặn vẹo vạn vật trời đất, dường như dị độ không gian huyền diệu thần bí, một nữ tử to lớn không gì sánh được nửa quỳ trên quần sơn dưới bầu trời, nàng bị xiềng xích quấn quanh, trấn áp phong ấn.
Tần Mệnh còn nhớ rõ lúc trước khi vùng đất lưu đày bị bùn lầy chìm ngập, thời điểm hắn bị nữ tử giãy dụa kia tù khốn, bên tai vang vọng không dứt câu nói kia.
- Huyết nhục làm giấy, gấp giấy làm thuyền.
- Điểm hồn làm đèn, băng qua... Vạn năm thời không...
- Ta tại Thiên Thu cung Cửu Nghi sơn... Chờ ngươi...