Hai vị tộc lão toàn thân nổi lên cỗ nhiệt lưu, kích động đến không cách nào đè xuống, hận không thể ngửa mặt lên trời hét lên thật to đến bộc phát cảm xúc. Trời xanh a, ngươi rốt cục cũng mở mắt! Hoang Lôi Thiên đợi mòn mỏi mấy ngàn năm quật khởi rốt cục cũng đã sắp tới phút cuối cùng.
- Những người khác ở lại, tiếp tục tìm kiếm bảo bối, giả vờ chúng ta vẫn còn, hai vị tộc lão mời bí mật thủ hộ ta rời khỏi, mau chóng trở lại trong tộc.
Lữ Hoành Qua đã không thể chờ đợi được muốn tìm hiểu Hỗn Độn áo nghĩa, đạt được truyền thừa là một chuyện, nếu như không thể kịp thời tìm hiểu khống chế, rất dễ dàng bị Thiên Đạo thu hồi. Nhưng Lữ Hoành Qua tin tưởng thiên phú của mình, càng tin tưởng nội tình Hoang Lôi Thiên, đủ để cho hắn trong thời gian ngắn nhất hiểu thấu đáo, vững vàng khống chế.
- Đương nhiên! Phải!
Hai vị tộc lão nhanh chóng bình tĩnh tâm tình, sau khi phân phó cùng mấy tộc nhân Thánh Võ kia, trước cẩn thận quan sát cục diện xung quanh, sau khi xác định không có người chú ý, mới mang theo Lữ Hoành Qua lặng yên ẩn núp rời khỏi.