- Ngươi có thể!!
Kim Văn Thanh khi trước có lấy một trăm tuổi, chuyện đã từng trải qua người đã từng gặp so với tất cả mọi người ở đó càng nhiều, nàng có thể cảm nhận được Tần Mệnh từ trong ra ngoài bình tĩnh, phần bình tĩnh này để cho nàng nhìn thấy hi vọng.
- Rời khỏi nơi này không khó, nhưng ta vẫn còn không muốn sớm như vậy rời khỏi, nơi có ý tứ như Vạn Tuế Sơn, khó được đến một chuyến, chơi tận hứng lại đi.
Tần Mệnh mỉm cười, mang theo bọn người Tần Dĩnh muốn rời khỏi. Khi trước là thật muốn đi, tuy nhiên lúc này đây là làm bộ.
- Đợi một chút!