Trong đống xương trắng lạnh, dựng thẳng hơn ba mươi cục xương làm cọc, bên trên treo lấy tất cả người của Hoang Lôi Thiên, kể cả bọn người Lôi Chủ, Lữ Vạn Xương, Lữ Hải Thanh, đều không ngoại lệ bị khống chế toàn bộ. Bọn hắn bị xiềng xích màu đen treo cổ, xâu ở giữa không trung, biểu lộ mỗi người đều rất thống khổ, tuy nhiên cũng vẫn không nhúc nhích. Mỗi người thoạt nhìn không có thoải mái, kỳ thật trên người đều quấn quanh lấy rất nhiều sợi tơ vô hình, mắt thường khó thấy, thậm chí đều cảm thụ không đến sự hiện hữu của bọn nó, nhưng những sợi tơ này lại gắt gao phong khốn lấy bọn hắn, cũng đâm vào ở bên trong linh hồn của mỗi người, khống chế lấy ý thức của bọn hắn.
Những sợi tơ vô hình này toàn bộ đều là từ trên người Bất Tử Tà Vương khuếch tán ra ngoài, là một loại tơ hồn chỉ hắn mới có, có thể quấn chặt lấy linh hồn mục tiêu, vặn vẹo ý thức mục tiêu, kích phát phẫn nộ cùng điên cuồng trong tiềm thức, cho đến khi... Mất đi lý trí...
- Không nên coi thường Tần Mệnh, hắn vô cùng nguy hiểm.
Đái Na nghiêm túc nhắc nhở bọn người Bất Tử Tà Vương. Tần Mệnh tuyệt đối không phải người lương thiện, có thể trong chém giết không ngừng sống đến bây giờ đã sớm luyện liền một thân gan lớn cùng quỷ kế. Nhìn ngươi một cái có thể đoán được ngươi thiện ác, ở chung lập tức có thể đoán được ý nghĩ của ngươi, hơn nữa chỉ cần hắn cảm giác ngươi gặp nguy hiểm, hắn căn bản không cùng ngươi nói nhảm, trực tiếp liền làm. Bị người làm là ‘Chiến đấu’, hắn trực tiếp lao đến giết ngươi, không chút nào qua loa!
Mặc dù Bất Tử Tà Vương không có chủ động biểu hiện ra ác ý đối với Tần Mệnh, nhưng Tần Mệnh khẳng định hai tay chuẩn bị, một tay là hợp tác, một tay là chém giết!