Huyền Kiếm Sơn ôm lấy khóe miệng, đánh giá Cửu Độc Âm Lân Mãng, ngu xuẩn. Tần Mệnh có lòng tốt kia sao? Đưa ngươi rời khỏi, còn đưa ngươi bảo dược, nằm mơ đi thôi! Còn trở lại tuổi trẻ? Trên đời nào có bảo bối tốt như vậy!
- Nhìn Kim Thánh Quân một cái.
Mỹ Đỗ Toa nhắc nhở Huyền Kiếm Sơn, trong lòng thầm than, lão gia hỏa tự cho là thông minh.
- Ồ??
Huyền Kiếm Sơn lúc này mới nghĩ tới, khi trước gặp qua Kim Thánh Quân, giống như cũng là già không ra dạng gì cả, làm sao đột nhiên liền khôi phục tráng niên?