Long Kiều đã muốn giết tới đột nhiên dừng lại, hỏa diễm rào rạt, huyết hỏa giao hòa, Chu Tước thể vắt ngang giữa trời, cặp mắt bao hàm hung lệ kia lắc lư dữ dội. Giờ khắc này, nàng xem như rốt cục cũng hiểu vì cái gì Hỏa Nguyên Châu lại lần nữa xao động, càng hiểu vì cái gì làm sao cũng đều sấy khô không được linh lực người này, thì ra... Thì ra...
- Lôi Nguyên châu? Ngươi khống chế Lôi Nguyên châu!
Long Kiều cùng Chu Tước giao hòa, thanh âm sắc nhọn đến to lớn, dường như biển người như thủy triều hò hét, lại như cự thú gáy to, quanh quẩn giữa bầu trời, truyền khắp cổ thành.
Biển người đang xao động nhanh chóng an tĩnh, rất nhiều người vô ý thức vảnh tai, cái gì cái gì? Nàng vừa mới hô cái gì?
- Ầm ầm!!